Ai Cập cổ đại có một hệ thống chính trị tập trung vào quyền lực tối cao của Pharaon – vị vua thần thánh vừa là nhà cai trị chính trị, vừa là hiện thân của thần linh. Dưới quyền Pharaon là giới quý tộc, tăng lữ, quan lại, thương nhân, thợ thủ công, nông dân và cuối cùng là nô lệ.Chính trong khoảnh khắc đó, Sư tử Trắng – chú sư tử từng im lặng –
Tinh thần cộng đồng là then chốt: Một nhóm mạnh không phải là nhóm toàn người giỏi nhất, mà là nhóm biết bổ trợ cho nhau.3. Tôn giáo và tín ngưỡngTôn giáo là trung tâm của đời sống người Ai Cập cổ đại. Họ tôn thờ hàng trăm vị thần, mỗi vị có vai trò và biểu tượng riêng. Các vị thần quan trọng bao gồm Ra (thần Mặt Trời), Osiris (thần cai quản c
Nhiều phụ nữ trung niên thành công trong các lĩnh vực nghệ thuật như viết lách, hội họa, biểu diễn... cho thấy sức sáng tạo và tinh thần tự do vượt qua giới hạn tuổi tác.Khi lên mười bốn tuổi, một đạo sĩ già từ vùng núi Côn Luân đến làng, nhìn thấy ánh sáng phát ra từ ánh mắt của cậu bé Chen và nhận ông làm đệ tử. Dưới sự dẫn dắt nghiêm khắc n