Nhiều tác phẩm văn học đương đại khai thác xứ sở thần tiên như một “thế giới trung gian” – nơi nhân vật tạm lánh khỏi thực tại để phục hồi nội lực. Sau đó, họ quay lại với hiện thực – mạnh mẽ hơn, hiểu mình hơn và biết mình cần gì. Xứ sở thần tiên không giam giữ họ, mà chỉ là trạm dừng chân cần thiết để chữa lành và tái sinh.Bàn chơi nghiêng:
Tây Hồ là nơi gặp gỡ của hai thế giới: người và yêu, phàm và tiên. Hồ nước yên bình trở thành phông nền cho một chuyện tình vừa thanh tao, vừa bi kịch. Không gian ấy là biểu tượng của những điều mơ hồ, nơi con người tìm đến để vượt thoát trần tục.4. Xúc xắc trong trò chơi và văn hóa đại chúngXúc xắc hiện diện trong vô số trò chơi: từ cờ tỷ phú
Tại Việt Nam, Tứ Bảo du nhập cùng với Nho học trong quá trình Bắc thuộc và được phát triển mạnh mẽ từ thời Lý - Trần trở đi. Trong suốt thời kỳ phong kiến, đặc biệt là khi chế độ khoa cử trở thành con đường duy nhất để vào triều chính, Tứ Bảo trở thành bạn đồng hành không thể thiếu của các sĩ tử trên con đường học vấn, đồng thời là biểu tượng